Chữ hán
-
松 - tung, tông, tùng
まつ (matsu) - ショウ (shō)
bạch tùng 白松 • tùng hạ 松下 • tùng hiên văn tập 松軒文集 • tùng quân 松筠 • tùng thử 松鼠 • xích tùng 赤松
-
風 - phong, phóng, phúng
かぜ (kaze), かざ- (kaza-), -かぜ (-kaze) - フウ (fū), フ (fu)
Dùng như chữ Phúng 諷 — Một âm khác là Phong. Xem Phong.
-
町 - đinh, đỉnh
まち (machi) - チョウ (chō)
(văn) ① Bờ ruộng;
② Đơn vị tính ruộng đất thời xưa (bằng 100 mẫu);
③ 【町疃】đỉnh thoản [têngtuăn] Đất bỏ không ở cạnh nhà. Xem 町 ding].